Nhiều người hỏi tôi sao lại chọn cô ấy dù hoàn cảnh gia đình hai chúng tôi quá khác biệt. Tôi vẫn trả lời vì cô ấy thực sự là một nửa mà tôi cần.
Tôi sinh ra trong gia đình khá giả ở đất Thủ Đô hoa lệ. Nhà tôi có hai anh em, em trai thì du học và định cư nước ngoài. Tôi không phải quá giỏi giang nhưng ngoài 30 đã tự mua cho mình căn nhà cách bố mẹ chừng 5 km và có sự nghiệp được xem ổn định. Năm nay tôi 32 còn em mới 25.
Tôi gặp em lần đầu khi uống cà phê ở một quán quen. Sự có mặt của cô sinh viên học năm cuối xinh xắn, dễ thương khiến tôi thấy ấn tượng, đặc biệt là em rất cứng cỏi và thẳng thắn. Cái này sau khi quen em tôi cảm nhận được rõ rệt. Nhà em ở một ngôi làng xa thành phố ở Ninh Bình, khá thanh bình nhưng cũng còn nghèo.
Tôi quen em nhưng không muốn nói thật về hoàn cảnh của mình, tôi muốn tìm kiếm người con gái thực sự yêu con người tôi, yêu bản thân tôi hơn là những gì tôi có, gia đình tôi có. Ban đầu chỉ là trêu ghẹo, tôi bị em từ chối thẳng thừng thậm chí né tránh. Những lần sau tôi vẫn cố tình uống tại quán và làm những việc khiến cô nhân viên như em khá mất công nhưng em vẫn nhẫn nại phục vụ và nói ngắn gọn: “Nếu trêu trọc người khác khiến anh thấy vui xem như em đã làm việc tốt.” Thế là tôi quyết định phải có được em.
Những lần đi chơi chung, em vẫn chủ động share tiền uống nước, tiền ăn, tiền trò chơi…không hề phụ thuộc vào tôi. Em không đòi hỏi, thi thoảng hỏi về công việc nhân viên văn phòng của tôi (tôi nói dối như vậy). Tôi chỉ kể cho em nghe về quê mình ở ngoại thành, nghèo lại đông anh chị em. Em cảm thông và thấy điều đó không có gì phải buồn vì chỉ cần có nghị lực mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn. Em bảo nhà em cũng vậy, cũng nghèo khó nhưng em không thấy buồn vì mình còn may mắn hơn nhiều người khi có sức khỏe, có trí tuệ.
Sau này thì biết về gia cảnh thực của tôi, em đã quyết liệt từ chối vì cho rằng tôi đã dối lừa em, rồi hoàn cảnh trái ngược sau này sẽ khó ở với nhau. Nhưng không, sao tôi có thể từ bỏ người con gái bấy lâu tôi tìm kiếm, em là người con gái tuyệt vời nhất tôi từng gặp. Nếu không có em có lẽ tôi sẽ chẳng thể vui được.
Tôi kiên trì bền bỉ theo sát em, đi về thăm nom bố mẹ em ở quê khi có dịp. Vì em xinh đẹp, lại có học thức nên nhiều người theo đuổi nhưng tôi không bỏ cuộc. Cuối cùng em cũng xiêu lòng và trở thành vợ của tôi. Em viết cho tôi một bản cam kết về những điều cần thực hiện: không được say sỉn, không văng tục, không cáu gắt, …Đặc biệt, người con gái nhỏ bé ấy còn nhấn mạnh chỉ cần 1 lần biết tôi có người khác bên ngoài vì bất kì lí do nào thì cũng không thể chấp nhận. Tôi trân trọng cô ấy.
Cô ấy là người vợ đảm đang, chu toàn, khéo nấu ăn và đôi khi nhí nhảnh, làm nũng. Có cô ấy, cuộc sống của tôi muôn màu, lúc nào cũng thấy thú vị. Vì thế, nếu ai chê cô ấy nghèo tôi đều bảo đó là người con gái tôi yêu. Tôi sẽ mãi yêu vợ và sẽ cùng cô ấy sinh ra những đứa con ngoan ngoãn. Nhất định là thế.
Trả lời