Ngày nay, phải có tiền nhiều mới lấy được vợ. Tôi cứ ám ảnh cái suy nghĩ đó vào mình. 15tr/ tháng thì mua bao cao su thôi cũng đã đủ mệt rồi.
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện đang làm quản lý cho một siêu thị. Bố mẹ tôi đều là công chức, có lương hưu. Vào Đại học dường như tôi tự lập hoàn toàn khi vừa đi làm thêm, vừa học. Lại là người khá thông minh, cần cù nên năm nào tôi cũng đạt học bổng loại cao nhất, công việc của tôi sau đó cũng thuận lợi.
Rồi khi ra trường tôi quen em (xin giấu tên) quê Hà Nội, em khá xinh xắn, hiền lành, học cùng lớp với đứa em gái tôi. Tôi nhận thấy mình và em có nhiều sở thích giống nhau như thích đi đây đó du lịch, thích ăn mỳ Hàn Quốc, thích xem phim…Và hai đứa ngày càng gắn bó với nhau.
Tuy nhiên em khá chưng diện vì em là con nhà giàu có. Tôi nhận thấy em đổi xe máy, điện thoại liên tục, em còn nói ra trường em sẽ mua ô tô để đi làm cho tiện và bố mẹ em cũng đã đồng ý. Tôi thấy thế thường khuyên em đừng nên hưởng thụ quá sớm. Mỗi lần như thế, em đều gạt đi bảo: “Bố mẹ em nhiều tiền, lo gì, mà chỉ có mình em, bố mẹ không cho em thì cho ai.
Đọc thêm: Lời cảnh báo trả thù của người vợ bị chồng phụ tình
Tôi cũng ra mắt gia đình em, họ cũng quý mến tôi, họ khen tôi và em xứng đôi, tuy nhiên, tôi lo lắng lắm, bởi nếu em lấy tôi, tôi không thể có quá nhiều tiền cho em như cách em chi tiêu được. 15 triệu 1 tháng chắc chẳng đủ cho em tiêu lặt vặt.
Và tôi sợ khi đó em sẽ coi thường tôi, và tôi không muốn như thế. Bố mẹ đã tính khi em ra trường sẽ lấy nhau nhưng tôi lo sợ lắm. Tôi sợ nếu cưới rồi, tình yêu sẽ chẳng còn đẹp đẽ, thơ mộng nữa. Nhiều khi tôi ước, người tôi yêu sẽ không phải là một tiểu thư. Trên đời có lẽ cần coi trọng nhiều thứ hơn vật chất.
Trả lời