Cầm kết quả xét nghiệm trên tay, vợ tôi đã tái mặt không dám nhìn tôi nữa. Lặng người một hồi lâu, cô ấy khai thật đứa con bấy lâu tôi yêu thương chăm bẵm không phải là con tôi.
Tôi đã từng rowist nước mắt khi nhìn thấy đứa bé ra đời. Tôi lấy vợ đã 5 năm mà mãi chưa có con. Đến lúc được làm cha, tôi hạnh phúc lắm chứ. Tôi rất cảm ơn vợ mình, bởi cô ấy đã không kể công sức đi tìm thầy chữa bệnh yêu tinh trùng cho tôi, để tôi mới có được ngày hôm nay, có đứa con gọi mình là “Cha ơi”.Nhưng đến ngày gần đây thì tôi đã phát hiện ra một sự thật động trời.
Tôi còn nhớ, lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là ở trong viện, cô ấy đến chăm sóc người thân, còn tôi đến chữa bệnh thận. Bởi vậy mà tôi như thế nào, cô ấy biết hết. Với quyển số bệnh tật nhiều vô kể của tôi, cô ấy lại đồng ý lấy tôi làm chồng trong khi cô ấy xinh đẹp, có công ăn việc làm ổn định và rất khỏe mạnh. Chính vì thế mà tôi tin tình yêu của cô ấy với tôi là rất chân thành.
Cả tôi và cô ấy đều ở thành phố, nên điều kiện kinh tế gia đình không đáng lo ngại, chỉ có một điều là chúng tôi khó có con, nguyên nhân chính là do tôi bị yếu tinh trùng. Cả hai gia đình đều lo lắng và tha phương cầu thực để chăm sóc cho 2 vợ chồng tôi mong sớm cho cháu. Vợ tôi cũng rất sốt sắng, nghiên cứu tìm hiểu rất kĩ càng về hiếm muộn. Có những ngày tôi đi công tác xa, lại trúng ngày rụng trứng có khả năng thụ thai cao, cô ấy còn bắt xe tới chỗ tôi đi công tác để thực hiện đúng kế hoạch với hy vọng sớm thụ thai, vậy mà chúng tôi vẫn chưa thể có con.
Và vào một ngày tôi đi công tác xa, đó cũng là quãng thời gian tôi và vợ tôi chán nản gần như tuyệt vọng thì cô ấy báo tin mừng là cô ấy có thai. Tôi gần như chết lặng bởi hạnh phúc quá, bắt xe về với cô ấy luôn và không thể nào ngủ được trong vòng mấy ngày.
Và khi vợ tôi sinh con, đứa bé là con trai, tôi và cả gia đình vui vẻ lắm. Tôi thì vẫn cứ phải đi công tác xa, nhưng tôi luôn yên tâm về vợ và con mình ở nhà. Có những lúc bạn bè có bảo nhìn con trai không giống tôi chút nào nhưng điều đó không làm tôi bận tâm bởi tôi hoàn toàn tin vợ của mình. Bên cạnh đó, con trai tôi lớn lại hỏi giỏi Toán và yêu thích các môn tự nhiên, điều đó lại khiến tôi thấy thằng bé giống mình.
Nếu không có lần thắng bé con tôi ốm thì tôi vẫn chẳng hề biết sự thực này. Con tôi phải truyền máu và khi tôi nhận được thông báo của bác sĩ là con tôi và tôi không trùng nhóm máu. Tôi bất ngờ yêu cầu xét nghiệm lại và kết quả vẫn như vậy. Tôi đã âm thầm đi xét nghiệm ADN và kết quả đúng là như vậy, thằng bé không phải con tôi.
Tôi đã đưa kết quả cho vợ mình, cô ấy im lặng hồi lâu và nói với tôi, vì cô ấy tin rằng tôi không thể có con nên đã lỡ đi quá giới hạn với người hàng xóm, đến nay đã chuyển ra nước ngoài sống. Cô ấy nói với tôi hãy giữ bí mật chuyện này bởi cô ấy thực sự không muốn xa tôi và muốn tôi cũng có một đứa con như cô ấy.
Tôi vô cùng sốc, chuyện tôi không thể có con, tôi chấp nhận rồi nhưng nếu cô ấy nói với tôi rằng đi xin con, hay thụ tinh trong ống nghiệm thì có lẽ tôi đã vui vẻ hơn khi nghĩ đến vợ mình bên người khác. Tôi buồn vì cô ấy đã lừa dối tôi. Tôi thực sự không biết phải làm sao vì giờ tôi vẫn còn yêu cô ấy.
Trả lời