Chẳng hiểu sao anh lại nổi khùng lên như thế. Tôi thì dường như chết lặng, còn anh hung hổ biến mất.
Sau cú tát trời giáng đó gần 2 tuần, tôi mới nhận được lời giải thích của anh. Và thế là chuyện chúng tôi cũng đổ bể từ đó.
1 năm 3 tháng, đó là khoảng thời gian tôi và anh yêu nhau. Vậy mà chúng tôi lại chưa thể hiểu nhau. Thật không ngờ, tôi đã từng nghĩ đến đám cưới. Nhưng thực chất, nó đã chấm dứt rồi, và tôi chẳng hiểu gì về anh cả.
Chúng tôi nhìn bề ngoài thì khá tương xứng với nhau. Anh cao ráo, điển trai còn tôi cũng không hề kém cạnh. Về kinh tế, nhà anh hơn hẳn nhà tôi. Nhiều lúc tôi sợ nếu về làm dâu nhà anh, tôi sẽ bị cho là lợi dụng. Nhưng chúng tôi yêu nhau mà, thực sự từ con tim. Nghĩ đến đay tôi chẳng còn thấy có gì làm rào cản.
Khi yêu nhau, chúng tôi khá tâm đầu ý hợp. Hai đứa ít thường xuyên cãi vã. Tôi mừng vì anh là còn nhà thiếu gia, nhưng không ăn chơi đua đòi. Còn tôi chỉ là một cô nhân viên văn phòng, lương tháng vài triệu, nếu khéo tiêu thì dư một ít, còn không thì tháng nào hết tháng ấy. Tôi chẳng bao giờ vòi vĩnh, và tôi cũng chẳng bao giờ thấy anh nói gì xấu về tôi với người khác.
Vì ý muốn tạo bất ngờ cho anh vào đêm sinh nhật, mà tôi đã bị anh hiểu nhầm. Thú thực, tôi cũng đâu có tiền… nhưng yêu nhau hơn 1 năm, nhân kỉ niệm ngày hai đứa yêu nhau, lại trùng với dịp sinh nhật anh nên tôi muốn làm một điều gì đó đáng nhớ.
Cái bất ngờ của tôi định làm cho anh, đó là tôi dành dụm tiền cả tháng, thuê phòng khách sạn, bày biện hoa nến, nhạc nhẽo các thứ… Tối hôm đó, tôi nhờ bạn gọi điện đến cho anh, báo là tôi gặp chuyện ở khách sạn để gây bất ngờ. Anh xuất hiện sau đó chỉ ít phút, tôi chờ đón anh đầy bất ngờ. Vậy mà anh lạnh lùng bước vào căn phòng, nhìn mọi thứ tôi chuẩn bị, rồi nhìn một lượt từ đầu đến chân của tôi. Tôi còn tự nhủ chắc anh ấy sẽ thấy tôi thật quyến rũ. Nhưng không, tất cả không diễn ra như những gì tôi nghĩ. Anh mỉm cười khinh bỉ. Anh đưa tay tát tôi một cái trời giáng rồi tuyên bố: “Em cũng rẻ tiền nhỉ?” sau đó ra về.
Tôi suy sụp tinh thần, từ hôm đó tới nay tôi không liên lạc với anh và anh cũng vậy. Tôi chỉ hiểu chuyện khi nói với bạn thân của anh ấy. Thì ra ngày trước anh cũng yêu một cô, cô ta hám tiền của nhà anh nên cũng bày mấy cái trò này để câu kéo, dụ dỗ anh phải cưới. Lần đó gia đình anh phải đứng ra thu xếp mãi sau khi anh lên giường với cô ta và bị cô ta chụp lại ảnh để tống tiền. Và vì thế mà anh ấy cay cú với việc mà tôi đã bày ra, để tạo bất ngờ cho anh.
Tôi cũng muốn giải thích, nhưng nghĩ tình ngay lí gian… chẳng biết phải nói thế nào. Anh đã mang theo mối hằn thù này giờ tôi có nói anh cũng chẳng tin. Và bây giờ, tôi bị anh nghĩ xấu. Tôi thấy buồn ghê gớm, nhưng nghĩ lại, anh còn không nghe lấy một lời giải thích của tôi, thì sau này còn những chuyện khác thì phải làm thế nào. Thôi, nên chia tay sớm thì hơn.
Trả lời