Tôi mang thai với bạn trai nhưng nó phụ bạc cỗm hết tiền và đi biệt tăm để lại tôi bụng mang dạ chửa. Đến ngày sinh, chẳng biết níu kéo ai, tôi đành gọi nhờ thằng bạn thân.
Tôi và Dũng là bạn thân chơi với nhau từ nhỏ. Từ bé ngày nào cũng chí choé nhau. Cho đến tận ngày cả hai lên thành phố học đại học, mối quan hệ giữa tôi và nó vẫn không khác là bao.
Khi vào đại học, tôi cũng có khá nhiều người theo đuổi nhưng cuối cùng, tôi chọn lại là một kẻ phụ bạc, ăn bám. Hơn 1 năm anh ta tán tỉnh tôi mới đồng ý nhưng đến cuối năm 2 vì ngu ngơ yêu đương mù quáng mà tôi dính bầu. Thế mà anh ta bảo tôi bỏ đi đứa bé, nhưng tôi không thể nào bỏ con mình được.
Sau ngày ấy không biết vì sao gã người yêu rủ tôi về sống chung để hắn tiện chăm sóc. Hắn hứa ra trường sẽ xin bố mẹ cho cưới tôi.
Nghe vậy, tôi vui lắm, tin tưởng và theo hắn về sống chung. Tôi bảo lưu học khi có thai đến tháng thứ 5. Tôi giấu bố mẹ và chờ đến ngày sinh con.
Mọi việc của tôi thằng Dũng đều biết hết và nó cũng giúp tôi giấu giếm bố mẹ. Thế mà đời không như mơ, hắn đã bỏ tôi. Hắn phá két sắc lấy sạch tiền tiết kiệm sinh đẻ của tôi và bỏ đi biệt tích không một lời nói. May mắn vẫn còn thằng bạn thân ngồi lắng nghe tôi than khóc.
Một hôm tôi thấy bụng mình lâm râm đau, theo ngày thì tôi sắp sinh em bé. Lo quá, tôi gọi điện cho thằng bạn thân:
– Dũng ơi, tao sắp sinh rồi, mày nhanh lên, tao đau quá.
– Thằng Vương đâu, sao mày không nhanh bảo nó đưa đi viện. Hay mày muốn để con rơi ra đấy à.
Tôi đành kể hết mọi chuyện, ngay lập tức Dũng phi đến rất nhanh.
– Mày đúng là điên, đừng có nghĩ quẩn đấy. Chờ đó tao chạy sang đưa mày đi đẻ ngay.
Vừa sang đến nơi, nó vừa lật đật chuẩn bị nào túi nào quần, tả và dìu tôi ra xe taxi, miệng không thôi la tôi. Nghe thấy tiếng nó, bác taxi cũng phải ngớ người ngạc nhiên:
– Cậu đưa vợ đi đẻ mà cứ quát ngược quát xuôi vậy.
– Cháu mà không quát nó là nó không chịu đi đẻ đâu bác. Nó thích nghe nói to bác ạ.
Lời nó nói khiến tôi và bác taxi đều bật cười. Thằng Dũng nó đưa tôi đến tận phòng đẻ, tận tình chuẩn bị tất cả mọi thứ. Nó còn dùng hẳn số tiền tích góp mua máy tính để lo chi phí sinh đẻ cho tôi. Tôi biết ơn nó nhiều lắm, may mắn mà tôi vẫn còn có nó.
Thế nhưng chuyện này tôi mới sốc. Sau khi sinh mẹ tròn con vuông xong, tôi mệt lả đi, con được đưa ra trước và thằng Dũng là người bồng ẵm nó. Tôi cảm ơn nó nhiều lắm. Mấy người trong phòng còn khen nó ẵm con khéo.
Đến lúc tôi đang ăn cháo nó mua vào thì không thể tin được, mẹ tôi và mẹ thằng Dũng đã tới ở cửa từ bao giờ. Tôi như chết lặng, chuyện gì đây? Tại sao cả hai người lại biết?.
Trong khi tôi đang ngớ người thì mẹ thằng Dũng liên tục nựng yêu đứa con tôi vừa sinh ra và vừa mắng thằng Dũng không nói cho gia đình biết. Đến khi nghe hết chuyện tôi mới biết hóa ra thằng Dũng nó đã điện về thông báo với gia đình, nó còn tự nhận mình là bố đứa bé.
Tôi ứa nước mắt nhìn nó, tôi định sẽ nói với gia đình nhưng không ngờ thằng Dũng một mực bảo đây là con nó, tôi không được nói gì hết. “Tao yêu mày lâu rồi, chỉ là mày vô tâm không nhận ra thôi. Giờ là cơ hội để tao được bên mày”. Nó tốt với tôi quá.
Đúng là số tôi có phúc nên mới gặp được thằng bạn thân như nó. Giờ tôi và Dũng đã có thêm một đứa con chung nhưng bố mẹ hai bên vẫn không ai biết, đứa con đầu là con riêng của tôi.
Trả lời