Tôi và cả gia đình được phen cay cú và giận dữ. Nhưng phải làm sao đây khi ngày cưới đã sắp đến. Tôi cũng đành nhắm mắt đưa chân mà cưới cho xong chuyện.
Đúng là ở đời không ai học được chữ ngờ. Tôi tiếp xúc với nhiều thể loại người trong xã hội nhưng ai ngờ, tôi lại bập phải một cô vợ chẳng ra gì như thế này. Nhục thực sự.
Tôi quen cô ta rất tình cờ, trong đám cưới một người bạn. Tôi thấy mến cô gái này và chủ động làm quen. Mất khoảng 4 tháng tôi mới chính thức mời được cô ta đi cà phê. Và mọi sự đến cũng thật thuận lợi và nhanh chóng. 3 tháng sau cô ta mới chấp nhận lời cầu hôn của tôi. Trong tình yêu, cô ta rất rụt rè, nhút nhát, thậm chí đôi khi cứng nhắc. Và tôi lại càng mê tính cách ấy. Có lẽ cũng vì thế mà yêu nhau đến hơn 1 năm tôi không dám đả động gì đến người cô ta vì chỉ sợ mạo phạm, cô ta giận dỗi. Tôi đã nghĩ đây là người con gái mình cần lấy.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi tính chuyện cưới xin luôn vì tuổi tôi cũng không phải còn quá trẻ. Gia đình tôi rất quý cô ấy vì nói năng nhẹ nhàng, biết làm việc. Bố mẹ tôi không tiếc tiền chi cho đám cưới. Để chuẩn bị cho ngày trọng đại, của hồi môn bố mẹ tôi cho con dâu trước đó cả đống vàng, rồi còn cho tiền để tôi đưa cô ta đi sắm sửa tất cả mọi thứ. Và công việc ngày cưới đã chuẩn bị gần xong.
Thế mà khốn khổ thay, cả tôi và nhà tôi bị lừa một vố đau. Sau lễ ăn hỏi, nhà tôi nhận được một bưu phẩm gửi đến. Tưởng quà, nào ngờ toàn ảnh cô ta lõa lồ với hàng chục thằng đàn ông. Có vẻ như cô vợ sắp cưới của tôi đã qua tay quá nhiều đàn ông, từng trải…
Người gửi cho tôi đống đồ đó nói anh ta đã tan cửa nát nhà vì cô vợ sắp cưới của tôi. Anh ta không chạy theo phá đám ngay mà để đến ngày hôm nay mới chơi lại cô nhân tình một vố. Tôi chẳng bận tâm chuyện của họ thế nào, tôi chỉ cay cú là cả tôi và gia đình đều đã quá tử tế với cô ta. Tôi cay cú, tôi sốc và bố mẹ tôi cũng thế. Nhưng tôi biết làm sao đây. Tôi không còn cách nào khác tôi đành phải lấy cô ta nhưng tôi thực sự thấy ghê tởm.
Trả lời