Chúng tôi vẫn còn bên nhau đêm hôm trước, vậy mà sáng hôm sau, cô ấy tỉnh dậy, đưa tôi xấp tiền và nói: “Anh nghèo lắm, mình chia tay đi, em sắp lấy chồng rồi”.
Bao ân nghĩa trong 3 năm giữa hai đứa chấm dứt như vậy. Quá bất ngờ, đến nỗi tôi không có cả thời gian để chấp nhận sự thật đó. Tôi cứ nghĩ cô ấy chỉ vì đang giận tôi thôi, nhưng không, cả nhà cô ấy đang rập rịch cho đám cưới rồi. Tôi đã bị bỏ ra rìa.
3 năm tôi không nghĩ đó là một khoảng thời gian ngắn. Chuyện tình cảm của chúng tôi cả hai nhà đều biết. Dù không sống cùng 1 nhà nhưng chúng tôi thân thiết chẳng khác gì vợ chồng. Họ hàng hai bên đều biết chuyện hai đứa.
Xét về kinh tế gia đình, nhà tôi và nhà cô ấy hai bên đều ngang nhau, không ai giàu có cả. Tôi nghĩ thế là môn đăng hộ đối và đến với nhau dễ dàng. Ai ngờ vì chuyện này mà cô ấy bỏ tôi.
Chúng tôi làm ở công ty tư nhân. Lương tháng của tôi cao hơn cô ấy một chút nhưng không là gì so với thiên hạ. Nếu tiết kiệm mỗi tháng để được vài triệu. Lấy nhau thì chúng tôi phải tự lập khá nhiều. Tôi vẫn đi làm, cố gắng mỗi ngày và chờ đợi thời điểm hợp lí thì cưới nhau. Nhưng ai ngờ, cô ấy bảo tôi nghèo quá, giờ lấy nhau khổ lắm, cô ấy không chịu được cảnh đó…Và cô ấy chấp nhận lấy một người chồng già hơn tôi nhưng vững về kinh tế.
Tôi choáng váng, chẳng thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra nữa. Hóa ra trước đấy cả cô ấy và gia đình đều đã chuẩn bị cho đám cưới, đám hỏi cả rồi, tất cả chỉ còn đợi thông báo cho tôi là xong. Số tiền cô ấy đưa tôi chẳng khác nào mua lấy của tôi sự im lặng bằng tiền của người đàn ông kia. Thấy bạn gái mới đêm qua còn đầu gối tay ấp với mình mặn nồng mà ngày hôm sau đã tíu tít khoác tay người đàn ông khác, tôi đau lòng lắm.
Tôi vô cùng cay cú vì bị sốc, bị cả nhà cô ấy cắm sừng. Thân là đàn ông mà bị bỏ phũ phàng, nhục nhã quá. Tôi phân vân không biết nên cầm hay trả cô ấy số tiền này. Nó thực sự là một khoản lớn, nó sẽ giúp ích tôi được nhiều trong cuộc sống…Nhưng thực sự tôi nhục nhã lắm, cái nhục của một thằng đàn ông.
Trả lời